Có những đóa hoa không khoe sắc, chẳng cần phô trương giữa ánh sáng chói chang, mà vẫn khiến lòng người dừng bước, lặng im chiêm ngưỡng. Vẻ đẹp nằm ở sự tinh tế, tỏa hương bằng chính sự thuần khiết vốn có. Những đóa hoa ấy không ồn ào, không rầm rộ, mà âm thầm lan tỏa bằng khí chất tĩnh lặng, như một lời mời gọi trở về với sự sâu sắc bên trong.
Giữa dòng chảy hối hả, bon chen của cuộc sống thế gian, hình ảnh đóa hoa ấy trở thành biểu tượng cho hành trình tu tập, sự rèn luyện tâm hồn của mỗi người. Khi sự chuyển hóa đã thành lực, tâm hồn ấy chính là đóa hoa tươi mát nở giữa vườn Thiền.
Vườn thiền - không gian cho hoa Tâm nảy nở
Vườn thiền không đơn giản là một nơi chốn cụ thể như chùa chiền, thiền viện hay một không gian tĩnh tọa mà là biểu tượng cho nội tâm tĩnh lặng của mỗi hành giả. Khi thế giới bên ngoài luôn biến động, thì Vườn Thiền là khoảng lặng bình yên bên trong, nơi người ta có thể trú ẩn khỏi những chênh vênh của nhịp sống.
Giữ được một vườn Thiền trong lòng mình là giữ được sự bình an giữa bao sóng gió cuộc đời.
Trong bối cảnh dòng đời, con người thường bị cuốn theo dòng chảy vội vã, dễ bị cuốn hút bởi cám dỗ, phiền não và khổ đau, việc duy trì một nội tâm tĩnh lặng, an nhiên như vườn Thiền thực sự là một thử thách lớn lao. Nhưng chính ở nơi ấy, giữa sự yên lặng và thanh tịnh những giá trị nhân văn cao đẹp nhất như tình thương, sự tha thứ, trí tuệ sâu sắc sẽ sinh trưởng và phát triển.

Đóa hoa - kết quả của hành trình tu tập và chuyển hóa
Nếu vườn Thiền là môi trường, thì đóa hoa chính là thành quả, là kết tinh đẹp đẽ nhất từ quá trình gieo trồng, chăm sóc và nuôi dưỡng cây Tâm giữa vườn Thiền. Nhưng để có được đóa hoa ấy không phải chuyện dễ dàng, mà đó là cả một hành trình dài với biết bao công phu, sự cố gắng và kiên trì mỗi ngày.
Trước hết, hành trình ấy bắt đầu từ việc gieo trồng những hạt giống thiện lành trong Tâm, nhận ra những khổ đau, phiền não của cuộc sống, từ đó hướng về chân thiện mỹ, đi tìm sự giải thoát đích thực. Người tu hành không ngừng tưới tẩm những hạt giống ấy bằng nền tảng Giới - Định - Tuệ. Giới giúp giữ gìn đạo đức, Định là sự an trú trong thiền định để giữ tâm không xao động, Tuệ là trí tuệ chân chính, ánh sáng soi rọi mọi ngõ ngách u tối của tâm hồn.
Khi gieo trồng, hành giả không ngừng nhổ bỏ những cỏ dại phiền não tham, sân, si, những tật xấu và vọng tưởng che lấp Tâm mình. Đó là một quá trình chuyển hóa sâu sắc, đòi hỏi sự tỉnh thức, nhẫn nại, bền bỉ trong từng khoảnh khắc.
Khi Tâm dần được thanh lọc, chuyển hóa, thì đóa hoa bắt đầu hé mở, Tâm trở nên an định, lòng từ bi phát triển, trí tuệ bừng sáng. Đóa hoa ấy không chỉ là biểu tượng của sự thành tựu cá nhân mà còn là ánh sáng truyền cảm hứng, dẫn đường cho bao người trên con đường cùng tìm về sự tỉnh thức.
Đóa hoa nở giữa vườn Thiền - ngược gió khắp tung bay
Mỗi loài hoa đều có một mùi hương riêng, hương của đóa hoa nở giữa vườn Thiền chính là hương đạo hạnh, thứ không thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng có thể lan tỏa hương thơm vời vợi. Hương hoa ấy không chỉ hiện hữu trong không gian thanh tịnh của vườn thiền, mà còn có thể tung bay khắp muôn phương, lan xa trong gió, kể cả trong ngược gió, tượng trưng cho nghịch cảnh, thử thách và phong ba của đời người.
Trong hành trình tu tập, người xuất gia hay bất kỳ ai đi theo con đường tỉnh thức đều sẽ phải đối mặt với không ít gian truân, từ những cám dỗ của danh lợi, chướng duyên của đời sống, đến những khổ đau do nghiệp lực và hoàn cảnh đưa đẩy. Những lúc ấy, giữ được Tâm không lay động, giữ được giới hạnh không phai mờ, ấy là lúc đạo lực được tôi luyện, vun vén, để kết tinh thành hương thơm thuần khiết cho đóa hoa trong vườn Thiền.
Đạo hạnh chân thật không cần phô trương, cũng như hương hoa không cần giới thiệu, mà người đi qua vẫn cảm nhận được. Càng trong nghịch cảnh, người có giới đức càng tỏa ra nguồn năng lượng an lành, khiến người khác cảm phục và được soi sáng. Một ánh mắt từ bi, lời nói ôn hòa, hành động đầy tỉnh thức, dù nhỏ bé nhưng đều có thể là biểu hiện của đóa hoa đạo hạnh đang âm thầm tỏa lan. Giống như hoa không giữ hương cho mình, người có đạo hạnh sống thanh cao không phải để được ca ngợi, mà để làm nhẹ lòng người, để đem sự an ổn đến với thế gian. Trong thế giới đầy biến động và bất an này, một người giữ vững chính niệm, sống từ bi và trí tuệ, chính là một trạm dừng bình yên cho biết bao tâm hồn mỏi mệt.
Ngược gió khắp tung bay là hoa không chịu khuất phục trước phong ba, mà nhờ phong ba, hương đạo đức càng lan xa. Chính sự điềm đạm trong nghịch cảnh, sự bao dung khi bị hiểu lầm, sự bất động giữa cơn xoáy của thị phi là những cơn gió giúp đạo hạnh được lan tỏa mạnh mẽ nhất. Vì thế, hoa đạo hạnh không chỉ là vẻ đẹp, mà là sức mạnh của sự tĩnh lặng, vững vàng và vị tha.
Đóa hoa nở giữa vườn thiền không chỉ là hình ảnh thơ mà là biểu tượng sống động của hành trình tu tập, của sự kiên trì và chuyển hóa nội tâm. Vì thế, hình ảnh ấy mở ra một đích đến cho người tỉnh thức, là mục tiêu của sự nỗ lực không ngừng trên con đường học Phật. Mỗi chúng ta đều có thể học được từ đóa hoa ấy bài học về sự nhẫn nại, tinh tấn và lòng bao dung. Dù cuộc đời có nhiều thử thách, gian nan, khi ta biết giữ gìn vườn thiền trong tâm mình và kiên trì vun trồng những giá trị tốt đẹp, thì dù ngược gió đời vẫn tỏa hương như đóa hoa nở giữa vườn thiền bất khuất và rạng ngời.
Đường tu tập không chỉ dành riêng cho người xuất gia mà là hành trình của mỗi người hữu duyên. Khi hiểu được ý nghĩa đóa hoa nở giữa vườn thiền, chúng ta có thể nhìn thấy ánh sáng trong Tâm mình, tìm được bình yên trong từng phút giây, gieo mầm thiện lành cho thế gian.
Hương các loài hoa thơm
Không bay ngược chiều gió,
Nhưng hương người đức hạnh,
Ngược gió khắp tung bay (1).
Tác giả: Huệ Đức
***
Chú thích:
(1) Tiểu Bộ Kinh, Pháp cú 54, Thích Minh Châu dịch, VNCPHVN, NXB Hồng Đức, 2020, tr.36.






Bình luận (0)