Văn hóa

Quay về
Một mình mà chẳng cô đơn/Chân trời lần mở giả chân trước đèn/Nhìn người thêm nét thân quen/Nhìn đời thôi ngỡ là sen hay bùn.
-
Quay về
Một mình mà chẳng cô đơn/Chân trời lần mở giả chân trước đèn/Nhìn người thêm nét thân quen/Nhìn đời thôi ngỡ là sen hay bùn.
-
Đi chùa mùa Vu Lan
Bông hoa cài ngực thắm màu/Nhớ thương cha mẹ tủi sầu lòng con/Tình cha nghĩa mẹ sắt son/Ngày rằm tháng bảy chúng con vào chùa
-
Về bộ mộc bản Hồng mông hạnh ở chùa Hòe Nhai
Vì vậy nếu cho Hồng mông hạnh là tác phẩm của Chân Nguyên Tuệ Đăng thì Đạt Na thái tử hạnh ít khả năng là của Chân Nguyên và ngược lại.
-
Màu - ẩn dụ biểu niệm
Tác giả chọn mỗi điểm màu làm một ẩn dụ. Tập hợp nhiều ẩn dụ, đặt xếp bố cục các mảng màu nguyên thuần khiết trên mặt toan, sau đó sử dụng thủ pháp soi gương, rồi mặc cho những điểm màu cạnh nhau tự do phối ngẫu, đồng thời tương tác với những điểm màu lân cận, tác giả đã tạo ra một ẩn dụ biểu niệm màu.
-
“Mưa đỏ”: Ký ức lịch sử và ánh sáng phật pháp
Từ góc nhìn phật pháp, rơi nước mắt trước Mưa đỏ không chỉ là xúc động với lịch sử, mà còn là một thời khắc tỉnh thức.
-
Ca khúc cách mạng và triết lý Phật giáo
Ở một giác độ nào đó, các ca khúc cách mạng không chỉ cổ vũ tinh thần chiến đấu, mà còn trở thành những “thiền ca viết theo nhịp hành quân” nuôi dưỡng tâm hồn, đưa con người vượt qua khổ đau để hướng tới ngày mai.
-
Hòa thượng Thích Viên Thanh sưu tầm và gìn giữ di sản
Khi giới thiệu về những chiếc chóe cổ - vật dụng quý giá của đồng bào Trường Sơn - Tây Nguyên, Hòa thượng cho biết, từng chiếc chóe có giá trị tương đương cả một gia tài trong cộng đồng bản địa thời trước.
-
Tập lắng nghe
Nếu ai làm ta giận/Hãy quán chiếu thế này?/"Chắc từ vô lượng kiếp/Mình mắc nợ họ đây"
-
Giới thiệu bài văn chuông chùa Trăm Gian
Qua bài văn chuông cho biết Quảng Nghiêm tức chùa trên núi Tiên Lữ, chùa vì có tiếng chuông mà còn mãi đến nay. Quan Đô đốc Đông Lĩnh hầu và bà Nội tần Mậu Chiêu cùng với mọi người thập phương công đức để đúc quả chuông này.
-
Nhà thơ Thiện Trí và thi tập Vạt nắng phù hư
Như hình ảnh hoàng hôn, trong buổi chiều tà. Tất cả chúng ta đều đã từng nhìn nhiều ngàn buổi hoàng hôn trong đời. Bây giờ mời bạn đọc không khí thơ và đạo khi nhà thơ Thiện Trí nói về hoàng hôn qua vài dòng văn rất thơ và rất đậm chất vô thường...
-
Nới tay
Nới tay cho rộng bước/Ngược nước tìm lại mình/Vì muốn độ chúng sinh/Hữu tình thành tịnh thổ.
-
Trọ đời
Ta thương ngọn gió tháng ngày/Thương mái tóc khói lam cũ kĩ/Trọ lòng mình lắm nẻo vô minh Nào đâu biết nhân sinh giả tạm/Bóng vô thường khép chặt u mê
-
Thơ: Cuối mùa
Sắc - không nào thật có/Trên tấm áo “vô thường”/Là chiếc bóng “vô minh”
-
Phật giáo và Âm nhạc
Trong phạm vi nhập thế, âm nhạc trở thành mắt xích quan trọng trong việc hoằng pháp, đàn ca trong các đạo tràng hướng dẫn các khóa tu cho tuổi trẻ, thậm chí các nhạc sĩ phật tử cho ra đời những album chuyên đề nhạc đạo.
-
Biểu tượng hoa mẫu đơn trong kiến trúc chùa Việt
Hoa mẫu đơn, dù không được nhắc đến nhiều trong Kinh điển như hoa sen, nhưng lại chiếm một vị trí quan trọng trong không gian chùa chiền Việt Nam. Đây là biểu tượng tổng hoà của vẻ đẹp thẩm mỹ, tâm linh và bản sắc văn hóa dân tộc.
-
Thơ thiền "hóa giải" xung đột xã hội
Mỗi tác phẩm Thơ là một sản phẩm trí tuệ của các bậc giác ngộ, thấu đạo hiểu đời, được sáng tác dưới cái nhìn minh triết, mang đậm tư tưởng triết lý hòa bình, sâu sắc và uyên áo của Phật giáo.
-
Văn bia chùa Già Lê, Hà Nội
Và đến cuối năm 2011 đã khánh thành Tòa Tam Bảo, Nhà Thờ Tổ và Nhà Thờ Mẫu. Hiện tại chùa còn bảo quản được hệ thống bia đá có niên đại từ triều Lê đến triều Nguyễn.
-
Trăm năm cũng chỉ nước dòng cuốn trôi
Nhân duyên vay trả ưu phiền/Thoát vòng sinh tử, hương thiền thảnh thơi/Tâm an vạn sự đổi dời Chính niệm giữ vững, rạng ngời gió xuân
-
Khảo sát tư liệu truyện thơ Phật giáo lưu trữ tại Viện Nghiên cứu Hán Nôm
Do đó cần tập hợp, kiểm kê số sách ở các địa phương để có được một diện mạo đầy đủ hơn về mảng [TTPG] (về các mặt như: số lượng truyện thơ, đặc điểm văn bản, chủ đề, thể loại…).
-
"Cái tôi chiêm nghiệm" về thơ của Thiền sư Ryōkan Taigu
Bằng sự giản dị trong hình ảnh, tiết chế trong ngôn ngữ và sâu sắc trong cảm xúc, Ryōkan đã khắc họa thành công một cái tôi chiêm nghiệm mang dáng dấp của kẻ ẩn sĩ – cô độc mà tự tại, khiêm nhường mà tròn đầy.