
Kỷ niệm không là để nhớ về quá khứ mà còn là điểm nhấn khởi đầu cho bước tiếp theo như những bước tiếp theo của một sinh mệnh!
Giữa ồn ào của cái tôi, chỉ có lời nói hiền hòa, chân thật và cảm thông mới có thể chạm đến trái tim, nuôi dưỡng văn hoá và nuôi lớn nhân cách.
Một chị trong đoàn từ Hạnh Thông chia sẻ: cũng đâu có bao nhiêu, mọi người cùng hùn lại. Hơi ấm “người chung một nước phải thương nhau cùng” là đây. Đường xá xa xôi, có phần trắc trở nhưng ai cũng vui, niềm vui của sự sẻ chia...
Tôn trọng không gian tâm linh cũng là tôn trọng chính mình. Khi ta hạ máy xuống, khép lại điện thoại, dành những giây phút lắng lòng để niệm Phật, tưởng nhớ, hay đơn giản là giữ chính niệm, đó mới là cách cúng dường đúng nghĩa.
Bến phà không mất, chỉ chuyển hóa thành dòng sông của Tâm.
Khi cha mẹ biết dùng tâm tỉnh thức để dạy con – biết khi nào nên cho con cầm máy, khi nào nên cùng con ra vườn, khi nào nên tắt màn hình để lắng nghe tiếng cười của con – thì đó không chỉ là giáo dục, mà chính là tu tập trong đời sống.
Bình luận (0)