
Câu chuyện cổ tích của bà không chỉ đem lại niềm vui, mà còn là ánh sáng soi đường. Bà bảo, làm người phải biết giữ chữ nhân, chữ tín, sống cẩn trọng và từ tốn, đừng nóng vội, bởi vội vàng dễ khiến ta mắc sai lầm.
Tuổi dậy thì không phải là “khó chịu”, mà là món quà của sự trưởng thành.
Lũ lụt vượt mọi tiên lượng, nhiều ngôi chùa cùng thôn ấp, làng mạc bị ngập trong nước. Kinh sách, phòng ốc, tam bảo… của chùa bị nước tấn công, lũ rút, bao nhiêu việc khó đè lên vai chư tăng, ni để khôi phục đời sống tâm linh, sinh hoạt đạo tràng, phật sự…
Kỷ niệm không là để nhớ về quá khứ mà còn là điểm nhấn khởi đầu cho bước tiếp theo như những bước tiếp theo của một sinh mệnh!
Giữa ồn ào của cái tôi, chỉ có lời nói hiền hòa, chân thật và cảm thông mới có thể chạm đến trái tim, nuôi dưỡng văn hoá và nuôi lớn nhân cách.
Một chị trong đoàn từ Hạnh Thông chia sẻ: cũng đâu có bao nhiêu, mọi người cùng hùn lại. Hơi ấm “người chung một nước phải thương nhau cùng” là đây. Đường xá xa xôi, có phần trắc trở nhưng ai cũng vui, niềm vui của sự sẻ chia...
Bình luận (0)