
Bài viết được gắn thẻ #vô thường
-
Đời trăng
Cuộc cờ sinh tử mất còn. Vẫn trăng xưa chiếu sáng tròn hôm nay. Đời trăng muôn thuở đẹp thay! Đời người một thoáng… Ô hay, vô thường!
-
Chết là để chết chơi
Ngay nơi đó, lời giảng năm xưa của Hoà thượng bỗng vọng về: “Đến với đời là để đến chơi, già là để già chơi, bệnh là để bệnh chơi, rồi một ngày chết là để chết chơi!”.
-
Phép màu của lòng từ và trách nhiệm? - Từ vụ việc đáng tiếc ở Nghệ An
Từ vụ việc đáng tiếc ở Nghệ An, có lẽ điều quan trọng nhất không phải là tìm lời giải cho những gì đã qua, mà là học cách nuôi dưỡng một xã hội biết lắng nghe, biết yêu thương và biết bảo hộ những tâm hồn yếu đuối.
-
Làm sao để học và hành pháp theo tinh thần Khổ - Vô thường - Vô ngã?
Pháp là phương tiện đưa đến giải thoát, chứ không phải cứu cánh để nắm giữ.
-
Bọt nước vô thường, giải thoát nhờ tỉnh thức
Như bọt nước tan biến trên dòng sông, mọi thứ trong cuộc đời đều vô thường. Hãy trân trọng từng giây phút hiện tại, sống an nhiên với tâm từ bi và trí tuệ.
-
Gọi tên bốn mùa - Từ vô thường đến giác ngộ
“Gọi tên bốn mùa” không chỉ là tên bài hát. Đó là hành động của một người tỉnh thức, gọi để thấy, gọi để hiểu, gọi để biết buông.
-
Nghiệp hát
Sân khấu rực rỡ sắc hồng/Vui trong ánh mắt, sầu trong tiếng đàn/Vô vàn ở chốn nhân gian/Chữ tình, bằng hữu... hóa làn sương bay
-
Tỳ kheo trống rỗng
Sống trong pháp Không không phải là trốn tránh cuộc đời, cũng không phải là phủ nhận mọi giá trị. Đó là sống giữa đời mà không bị đời trói buộc, thấy mọi sự như chúng thật là, buông bỏ ngã chấp để tâm an trú, tự do.
-
Danh dự thế gian và Danh dự theo góc nhìn Phật giáo
Nếu danh dự thế gian chỉ là chiếc bóng thay hình đổi dạng, thì danh dự trong đạo Phật là ánh sáng từ nội tâm, không bị thời gian hay hoàn cảnh làm phai mờ.
-
Gặp nhau giữa chốn hồng trần
Chúng ta gặp nhau giữa chốn hồng trần, mỗi người đều chỉ là khách qua đường, hãy để lại dấu ấn là sự tử tế, bởi khi cuộc đời khép lại, chẳng ai mang theo được của cải hay danh vọng, chỉ còn lại nghiệp thiện hay ác đã gieo.
-
Nẻo về giác ngộ
Giác ngộ không chỉ dành cho chư tăng ni hay những bậc chân tu. Con đường ấy mở ra cho tất cả mọi người, bất kể địa vị, hoàn cảnh, tuổi tác. Điều quan trọng không phải là ta đứng ở đâu, mà là ta có chịu bước đi hay không.
-
Đời người như áng phù vân
Nếu biết sống tỉnh thức, biết gieo trồng điều thiện, biết quay về nương tựa nơi chính mình, thì dẫu đi qua bao thăng trầm, ta vẫn có thể mỉm cười an nhiên.
-
“Mưa đỏ”: Ký ức lịch sử và ánh sáng phật pháp
Từ góc nhìn phật pháp, rơi nước mắt trước Mưa đỏ không chỉ là xúc động với lịch sử, mà còn là một thời khắc tỉnh thức.
-
Ca khúc cách mạng và triết lý Phật giáo
Ở một giác độ nào đó, các ca khúc cách mạng không chỉ cổ vũ tinh thần chiến đấu, mà còn trở thành những “thiền ca viết theo nhịp hành quân” nuôi dưỡng tâm hồn, đưa con người vượt qua khổ đau để hướng tới ngày mai.
-
Tập lắng nghe
Nếu ai làm ta giận/Hãy quán chiếu thế này?/"Chắc từ vô lượng kiếp/Mình mắc nợ họ đây"
-
Tìm sự tĩnh lặng giữa bão giông
Nếu phải tóm gọn trải nghiệm này trong một câu, tôi sẽ chọn: “Tìm sự tĩnh lặng giữa giông bão”. Khóa học đã cho tôi kỹ năng đứng vững trước bất định, buông bỏ nhu cầu kiểm soát, và đối diện cuộc đời bằng sự sáng tỏ và tỉnh thức.
-
Tìm sự tĩnh lặng giữa bão giông
Nếu phải tóm gọn trải nghiệm này trong một câu, tôi sẽ chọn: “Tìm sự tĩnh lặng giữa giông bão”. Khóa học đã cho tôi kỹ năng đứng vững trước bất định, buông bỏ nhu cầu kiểm soát, và đối diện cuộc đời bằng sự sáng tỏ và tỉnh thức.
-
Nhà thơ Thiện Trí và thi tập Vạt nắng phù hư
Như hình ảnh hoàng hôn, trong buổi chiều tà. Tất cả chúng ta đều đã từng nhìn nhiều ngàn buổi hoàng hôn trong đời. Bây giờ mời bạn đọc không khí thơ và đạo khi nhà thơ Thiện Trí nói về hoàng hôn qua vài dòng văn rất thơ và rất đậm chất vô thường...
-
Tuệ giác Phật giáo góp nền tảng phát triển bền vững
Tuệ giác phật giáo nhấn mạnh vai trò của giác ngộ trong công việc giải thoát con người khỏi vòng luân hồi sinh tử (samsāra).
-
Trọ đời
Ta thương ngọn gió tháng ngày/Thương mái tóc khói lam cũ kĩ/Trọ lòng mình lắm nẻo vô minh Nào đâu biết nhân sinh giả tạm/Bóng vô thường khép chặt u mê




