Chiều Yên Tử
Trước uy linh tìm về dòng tâm thức,
Gặp lửa hư vô trong cõi thế siêu hình.
Chiều Yên Tử chuông chùa thâu cõi tịnh.
Cả ba nghìn thế giới hồi sinh.
Cư sĩ Nguyễn Đức Sinh


Chiều Yên Tử
Trước uy linh tìm về dòng tâm thức,
Gặp lửa hư vô trong cõi thế siêu hình.
Chiều Yên Tử chuông chùa thâu cõi tịnh.
Cả ba nghìn thế giới hồi sinh.
Cư sĩ Nguyễn Đức Sinh

Có quan điểm của Nguyễn Đình Chú nhấn mạnh vai trò VHPG trong văn học bác học, nhưng văn học viết trung đại Việt Nam hình thành bởi đa nguồn (Nho–Phật–Đạo, Hán–Nôm, cơ chế nhà nước/văn trị), không thể độc quyền “mạch chính” nếu không kèm biện luận so sánh với truyền thống Nho học.
Vai trò của Vũ Trinh (và Nguyễn Đăng Sở) trong việc viết phần Thanh chú là cực kỳ quan trọng, thể hiện tinh thần "Dĩ Nho giải Phật" (dùng triết lý Nho gia để lý giải Phật giáo) – một đặc điểm nổi bật của Thiền phái Trúc Lâm Việt Nam.
Có học mới thoát sống mòn. Có chữ chẳng sợ ngậm ngùi cười chê. Không nạnh tị, chẳng chấp nê. Bạn bè học giỏi thì con nên mừng. Việc học chớ có dở chừng. Phải có con chữ, luyện tôi thành người.
Danh thần ấy, Quốc công Mạc Cửu / Bậc tiền hiền trấn thủ Tây Nam / Một tay gầy dựng giang san /Hà Tiên lãnh thổ bạt ngàn mênh mông.
Cuộc cờ sinh tử mất còn. Vẫn trăng xưa chiếu sáng tròn hôm nay. Đời trăng muôn thuở đẹp thay! Đời người một thoáng… Ô hay, vô thường!
Tư tưởng “Cư trần lạc đạo” vì thế mang giá trị vượt thời gian – vừa là phương pháp tu tập cá nhân, vừa là triết lý xã hội về một đời sống tỉnh thức, trách nhiệm và nhân ái.
Bình luận (0)