Lá nương mùa rũ rượi
Theo vết đổ thời gian
Nơi cuối con dốc hồi sinh
Tất cả đều hữu hạn
Sắc - không nào thật có
Trên tấm áo “vô thường”
Là chiếc bóng “vô minh”.
Tác giả: Kim Thị Thu - Trường Tiểu học Kim Hòa B

Văn học Phật giáo trong đời sống hiện đại không chỉ là sự tiếp nối truyền thống, mà còn là một nguồn lực tinh thần quan trọng, góp phần xây dựng con người và xã hội theo hướng nhân văn, lành mạnh và bền vững.
Thơ Thiền thời Lê sơ không chỉ là biểu hiện nghệ thuật mà còn là hiện thân của một hệ tư tưởng sâu sắc, phản ánh tinh thần tỉnh thức, vô ngã và hòa hợp với thiên nhiên – những giá trị cốt lõi của triết lý Thiền.
Hệ thống hoành phi câu đối tại chùa Hồng Ân với nhiều lớp nghĩa sâu sắc từ tán thán cảnh chùa cảnh Phật, cảnh giới màu nhiệm huyền vi của phật pháp cho đến ngợi ca vẻ đẹp thiên nhiên, con người địa phương, đất nước.
Tôi lại nhìn những cánh hoa héo rũ trên mặt bàn. Xa xót. Màu vàng đã biến mất, chỉ còn một thân gầy guộc xám nâu. Những cánh hoa khô quắt queo, đầy nếp nhăn như khuôn mặt của những bà lão...
Thân con nửa đời phiêu bạt/Vẫn chưa gột hết vô minh/Tưởng tri, mê lầm, chấp thủ/Bao lần làm khổ song thân.
Tôi về gieo một chữ nhiên/Trăm năm kì ngộ cửa thiền còn đây/Lần theo lời pháp chỉ bày/Một đêm trăng tỏ đã đầy như như.
Bình luận (0)