Lá nương mùa rũ rượi
Theo vết đổ thời gian
Nơi cuối con dốc hồi sinh
Tất cả đều hữu hạn
Sắc - không nào thật có
Trên tấm áo “vô thường”
Là chiếc bóng “vô minh”.

Tác giả: Kim Thị Thu - Trường Tiểu học Kim Hòa B
Một mình mà chẳng cô đơn/Chân trời lần mở giả chân trước đèn/Nhìn người thêm nét thân quen/Nhìn đời thôi ngỡ là sen hay bùn.
Bông hoa cài ngực thắm màu/Nhớ thương cha mẹ tủi sầu lòng con/Tình cha nghĩa mẹ sắt son/Ngày rằm tháng bảy chúng con vào chùa
Vì vậy nếu cho Hồng mông hạnh là tác phẩm của Chân Nguyên Tuệ Đăng thì Đạt Na thái tử hạnh ít khả năng là của Chân Nguyên và ngược lại.
Tác giả chọn mỗi điểm màu làm một ẩn dụ. Tập hợp nhiều ẩn dụ, đặt xếp bố cục các mảng màu nguyên thuần khiết trên mặt toan, sau đó sử dụng thủ pháp soi gương, rồi mặc cho những điểm màu cạnh nhau tự do phối ngẫu, đồng thời tương tác với những điểm màu lân cận, tác giả đã tạo ra một ẩn dụ biểu niệm màu.
Từ góc nhìn phật pháp, rơi nước mắt trước Mưa đỏ không chỉ là xúc động với lịch sử, mà còn là một thời khắc tỉnh thức.
Ở một giác độ nào đó, các ca khúc cách mạng không chỉ cổ vũ tinh thần chiến đấu, mà còn trở thành những “thiền ca viết theo nhịp hành quân” nuôi dưỡng tâm hồn, đưa con người vượt qua khổ đau để hướng tới ngày mai.
Bình luận (0)